Chân tình để lại..

Photobucket

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014


--------
TITLE: CHIẾC BÁT CON
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 11/16/2010 02:29 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:Khác,Văn hóa Xã hội
-----
BODY:

CHIẾC BÁT CON

Em là cái bát nhỏ con con

Đất mẹ tạo nung đáy  miệng tròn

Hảo ý giúp đời lòng bụng trống

Phơi mình úp mặt đế chân thon

Thứ dân chẳng của mua mấy bạc

Phú hộ khoe giàu tích bút son

Chẳng phận chẳng danh nhưng được việc

 Vụng tay lo vỡ chớ ko mòn .

                     MT
-----
--------
TITLE: ẤM NO HẠNH PHÚC !
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 11/09/2010 04:45 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:
-----
BODY:

http://i48.photobucket.com/albums/f226/phongtran452000/DSCN7110b.jpg



ẤM NO HẠNH PHÚC !


Một sáng mùa xuân nắng nhuộm hồng


Mặt nước lung linh rực khúc sông


Sân nhà hạt lúa phơi đầy ngỏ


Luống bắp giồng khoai hái mấy công


Săn sóc đàn heo tất tả vợ


Chăm nom đỒng ruộng ngựoc xuôi chồng


Gia đình nó ấm nhờ đâu nhỉ?


Hạnh phúc do đây chung một lòng


                    
                                         MT


-----
--------
TITLE: 12 con giáp
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 11/09/2010 03:38 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:
-----
BODY:


          12 con giáp

Đinh
 gánh lo toan chẳng hổ ngươi


Mậu  cô độc bạn tánh con người


Kỷ  cương phép tắc mà nên chuyện


Canh  quả vô duyên bởi tại tôi


Tân chính chủ trương thêm mệt mõi


Nhâm thần con mọn vẫn vui cười


Quý nhân giúp đở  Bính  cầm lịnh


Giáp Ất yêu thương  nặng một đời !

       M T
-----
--------
TITLE: 12 con giáp
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 11/09/2010 03:38 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:
-----
BODY:


          12 con giáp

Đinh
 gánh lo toan chẳng hổ ngươi


Mậu  cô độc bạn tánh con người


Kỷ  cương phép tắc mà nên chuyện


Canh  quả vô duyên bởi tại tôi


Tân chính chủ trương thêm mệt mõi


Nhâm thần con mọn vẫn vui cười


Quý nhân giúp đở  Bính  cầm lịnh


Giáp Ất yêu thương  nặng một đời !

       M T
-----
--------
TITLE: .......Trần tình !
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 10/28/2010 09:39 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:Khác,Văn hóa Xã hội
-----
BODY:
Trần tình !

Lâu rồi tớ chẳng thiết làm thơ


Cuộc sống nhiêu khê khó thể ngờ 


Tiền cạn gạo đong lo tá lả 


Vàng lên thuế đóng mệt khù khờ 


Văn từ gượng  ép  nghe thô thiển


Chương cú làm càn đọc vẩn vơ


Vào nét anh tài phun nhả ngọc


Khiếp oai cụt ý hết còn mơ


                      MT





-----
--------
TITLE: Thãm Khốc
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 10/25/2010 07:56 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:Khác,Văn hóa Xã hội
-----
BODY:

Những con số 'biết khóc' về tai nạn trên dòng sông Lam




TAI ƯƠNG  THÃM KHỐC !





Thãm khốc  tang thương họa xuống đầu

Sông Lam xe khách nhấn chìm sâu


Lũ tràn  ào ạt làm sao cứu


Mạng sống chơi vơi ắt hẳn chầu


Cứu Hộ lao thân  dòng  nước xiết


Thân nhân  mõi mắt  bóng người  đâu?


Thi hài tìm thấy  lòng se thắt


Tài xế vô tâm để khổ sầu


                           MT

-----
--------
TITLE: Kết blog
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 05/18/2010 06:33 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:
TAG:
-----
BODY:
Thời gian giao lưu cùng các bạn MT rất cảm động những chân tình tuy ảo nhưng thấm đậm những tâm tình rất thật  nên suốt thời gian plus nâng cấp  gây rất nhiều trở ngại , khó khăn làm khó giao lưu MT vẫn kkiên nhẫn ko  nỡ rời xa các bạn thân yêu ,nhưng plus càng ngày càng trì trệ ,những tiện ít ko đựoc như ý , muốn thăm bạn bè nhiều cũng nhiêu khê  rất ư là  mất thời gian ,một ngày tất bật vì cuộc sống , tối đến nhờ chút niềm vui ảo để  xả strees đâu ko thấy chỉ thấy chúôc thêm phiền não và mệt mõi , thôi đành bỏ của chạy lấy nguời vậy,ko chơi blog thì thôi , nếu chơi thì phải  đi tìm sân chơi an ổn  nơi khác nên MT  quyết định  chuyển nhà ,nay các bạn thân thuơng có trở lại thăm MT ,để cùng kết nối mời bạn vào địa chỉ nầy nhé

http://nguyenbuu,multiply.com/

                           *************************

Phantran 






* Của Minh Tâm:                       http://nguyenbuu.multiply.com/
* Của Mr.Tu_HuYe (ĐTP):     http://coppyblog.multiply.com/
* Của Jap tiên sinh:                http://japtiensinh.multiply.com/
*Của Phantran:                        http://phantran53.multiply.com/
*  Cua Đinh Công Tử    http://huudieu.multiply.com



serif;font-style:italic;">Giật mình  guơng vỡ  quên đi nhé !

Hạnh

phúc còn đây hãy miệt mài


Minh Tâm (hoạ )
**************


>>>MẶC KỆ NÓ<<<

Sáng chiều hai cử buớc chân đi

Thễ dục duỡng sinh chẳng thấy gì

Quơ đạp một hai mong lão thọ

Đong đưa sáu chục dỗ hài nhi

Phú bần kiêng cử ăn nhiều bịnh

Sanh tử chả lo nhậu ít ly

Tóc rụng phơi suơng da xếp nếp

 Mắt mờ tai lãng sắp Tây quy
Phan Trần (xuớng )

**********************

   Xa quê !

Duổi kiếp phong trần ta buớc đi

Sơn
khê gió bụi
chẳng nhầm gì

Quê nhà biền biệt thuơng hiền phụ

Đất khách xa vời
nhớ ấu nhi

Năm tháng tái tê buồn cách trở

Mẹ già đau đáu khóc
phân ly

Dạ mơ sum họp lòng lo sợ

Hội ngộ chưa rồi lại tử quy .

Minh Tâm (hoạ)
                        

-----TITLE: Ngón út
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 05/09/2010 04:08 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:
TAG:
-----
BODY:
          


         
chu_tieu.jpg
chu tieu

NGÓN  ÚT
Những
ngón tay lao xao

Tranh giành từng cấp bậc .

Ngón tay Giữa cao đầu

Bảo rằng: "Tôi lớn nhất!"





" Thôi đi anh, trật lất! "

Ngón tay Trỏ cất lời

- Tôi mới là quan trọng

Sai xử mọi việc đời.



- Chẳng phải đâu ông ơi!

Tôi mới là chủ yếu

Ngón đeo Nhẫn đời người

Thiếu tôi, ai lo liệu?



Ngón tay Cái không chịu

"Tất cả nói sai rồi" .

Tôi mới là số một

Sức mạnh về tôi thôi !...



Từng ngón tay cứ thế

Chẳng ai chịu nhường ai

Chỉ ngón Út lặng lẽ

Nhìn các anh thở dài…



Khi bàn tay chắp lại

Trang nghiêm trước Phật Đài .

Ngón Út đứng trước cả

Đối diện cùng Như Lai.
                                                                     

Thích
Tánh Tuệ  

                                              


                                                   ________________________________________

 

    

-----
--------
TITLE: Đức Phật nhập Niết Bàn!
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 05/05/2010 04:34 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Thơ
TAG:Khác,Văn hóa Xã hội
-----
BODY:

Photobucket


Đức Phật nhập Niết Bàn!


Thi Na* dừng buớc giửa hoàng hôn

Song thọ**uy nghi đấng Thế Tôn

Chúc luỵ Tăng Ni Ngài tịch diệt

Giử gìn giới luật đạo truờng tồn

Giác tâm tỉnh thức nguời không dại

Khổ nghiệp mê lầm kẻ chẳng khôn

Sao sáng vĩ nhân dù đã tắt

Vầng duơng vẫn rực buổi chiều hôm
                                          
                                                   MT

{(*)Rừng Câu Thi NA , nơi dừng chân cuối cùng của Đức Phật
(**) Hàng cây song thọ nơi Phật nằm tịch diệt .}


Photobucket

Chùa cổ 300 Tổ Đình Hội Khánh BD





Photobucket

Tháp Tổ  Tổ đình chùa Hội Khánh


Photobucket

Tích " Thái tử vào từ biệt vợ con ra đi tìm ánh đạo "


Photobucket

Bức tranh khắc nổi tích " Thái tử cùng Xa Nặc cởi ngựa Kiền Trắc vuợt ra khỏi thành trong đêm




Photobucket

Tích " Đức Phật đản sanh đi 7 buớc trên hoa sen "



Photobucket




Photobucket

Mờ các bạn xem chi tiết theo đưòng link nầy nhé ! http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2010/03/3BA1A3BA/


-----
--------
TITLE: Quá khứ , hiện tại và tương lai !
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 05/01/2010 03:21 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:nghệ thuật sống
TAG:Đời sống,Khác
-----
BODY:
Một
lớp của trường tiểu học Mỹ có 26 học sinh đặc biệt vì chúng đều có
những quá khứ tội lỗi: em thì đã từng tiêm chích, em thì đã vào trại
cải tạo, thậm chí có một học sinh nữ trong một năm đã phá thai ba lần. Gia đình
đã từ bỏ chúng, các thầy cô giáo và nhà trường cũng coi chúng là đồ bỏ
đi. Cuối cùng, lớp học được giao cho cô giáo Phila chủ nhiệm.

Ngay
ngày đầu tiên của năm học, Phila đã không dọa nạt, ra oai với chúng như
những giáo viên trước mà cô nêu Ra cho cả lớp một câu hỏi sau: “Cô kể
cho các em một số điểm trong quá khứ của 3 ứng cử viên như sau:

Người
thứ nhất luôn tin vào y thuật của thầy cúng. Ông ấy từng có hai người
tình, ông ta hút thuốc và nghiện rượu trong nhiều năm liền.

Người
thứ hai đã từng bị đuổi việc hai lần. Ngày nào ông ta cũng ngủ đến
trưa, tối nào cũng uống một lít rượu brandy và cũng từng hút thuốc
phiện.

Người thứ ba từng là anh hùng
trong chiến đấu. Ông ta luôn giữ thói quen ăn kiêng, không hút thuốc,
thỉnh thoảng mới uống rượu, thường uống bia nhưng không uống nhiều.
Thời thanh niên chưa từng làm gì phạm pháp”.


hỏi cả lớp trong 3 người, ai sau này sẽ cống hiến nhiều nhất cho nhân
loại. Các em học sinh đồng thanh chọn người thứ 3, nhưng cô giáo làm
cho cả lớp kinh ngạc khi trả lời: “Các em thân mến, cô biết chắc chắn
các em sẽ cho rằng chỉ có người thứ ba mới có thể cống hiến được nhiều
cho nhân loại. Nhưng các em đã sai rồi đấy.

Ba người này là những nhân vật nổi tiếng trong thế chiến thứ 2:
Người
thứ nhất là Franklin Roosevelt, tuy tàn tật nhưng ý chí kiên cường, ông
đảm nhận chức vụ tổng thống Mỹ trong bốn nhiểm kỳ liên tiếp.

Người thứ hai là Winston Churchill, thủ tướng nổi tiếng nhất trong lịch sử nước Anh.
Người thứ ba là Adolf Hitler, con ác quỷ phát xít đã cướp đi sinh mạng của hàng chục triệu người dân vô tội”.
Khi
cô nói xong, tất cả học sinh đều ngây người nhìn cô và như không tin
nổi những gì chúng vừa nghe thấy. Cô giáo nói tiếp: “Các em có biết
không, những điều mà cô nói về ba nhân vật này là quá khứ của họ. Còn
sự nghiệp sau này của họ, là những việc mà họ đã làm sau khi họ thoát
Ra khỏi cái quá khứ đó. Các em ạ, cuộc sống của các em chỉ mới bắt đầu,
vinh quang và tủi nhục trong quá khứ chỉ đại diện cho quá khứ. Cái thực
sự đại diện cho cuộc đời một con người chính là những việc làm ở hiện
tại và tương lai. Hãy bước Ra từ bóng tối của quá khứ, bắt đầu làm lại
từ hôm nay, cố gắng làm những việc mà các em muốn làm nhất trong cuộc
đời mình, các em sẽ trở thành những người xuất chúng… ”.

Sau khi những học sinh này trưởng thành,
rất nhiều người trên cương vị công tác của mình đã đạt được nhiều thành
tích đáng tự hào: Có người trở thành bác sĩ tâm lý, có người trở thành
quan tòa, có người trở thành nhà du hành vũ trụ. Điều đáng nói là,
Robert Harrison, cậu học sinh thấp nhất và quậy phá nhất lớp, giờ đây
trở thành giám đốc tài chính trẻ nhất của phố Wall.

Trong
cuộc đời của con người, mỗi ngày đều có thể là một sự bắt đầu mới mẻ và
hướng thiện, những vinh quang và tủi nhục của ngày hôm qua đều trở
thành dĩ vãng. Chỉ cần bạn thực sự chịu trách nhiệm với bản thân, chịu
trách nhiệm với tương lai, tích cực nỗ lực để gia nhập vào đội ngũ
những người cầu tiến, ngày mai chắc chắn bạn sẽ thành công.

Trích từ “Một cộng một lớn hơn hai” – NXB Văn hóa
-----
--------
TITLE: HÀNH HƯƠNG NÚI BÀ CHÂU ĐỐC


Đưòng lên dốc núi

 Trên đỉnh núi sam




Tạm
nghĩ chân


Cùng Đàm đạo với SC đỉnh núi Sam

Chùa dưới chân núi Sam

Dinh Thoại Ngọc Hầu
 

Xuống núi

Đưòng vào khu du lịch núi Bà Đen





Chùa núi bà Đen



Truớc Toà Thánh Tây Ninh

Toà Thánh Tây Ninh

VIẾNG NÚI !

Sương lam bao phủ đỉnh phù vân


Nhè nhẹ cuốn trôi sạch bụi trần


Lãng đãng mây chiều vuơng tóc rối


Bâng khuâng gió núi tạo niềm ân


Cheo leo hoa dại mùi hương toả


Êm dịu cỏi lòng tiếng kệ ngân


Lánh tục buớc chân mòn phiến đá


Phải chăng tu núi cũng là  phần?
                                         MT 



Hoát ngộ !
Còn khổ nào hơn khổ ở đời 
Khóc than suốt kiếp nỗi đầy vơi 
Nắng mưa giá rét thân cô lạnh 
Nước mắt đói nghèo phận hẩm trôi
Tất bật tân toan lòng ảo não
An nhàn hạnh phúc chuyện xa vời
Lắng tâm hướng đạo liền bừng ngộ 
Hiện tại vì sao  mãi rối bời
                                    MT

Chùm ảnh: Ngộ nghĩnh
chú tiểu mới vào chùa


Một nhóm 9 chú nhóc đáng yêu vừa được chọn xuống
tóc tại ngôi đền Jogye ở Seoul (Hàn Quốc) cuối tuần rồi để chuẩn bị cho
đại lễ Phật Đản vào ngày 2-5 tới đây.



Các chú tiểu này chỉ trải nghiệm đời tu hành trong 18 ngày
ngắn ngủi. Sau khi xuống tóc, cả nhóm cùng tham gia một nghi lễ có sự
chứng kiến của các bậc phụ huynh. Nhưng dẫu còn tóc hay hết tóc, 9 chú
nhóc này vẫn giữ nguyên nét thơ ngây con trẻ.



Chú tiểu tập sự Myo Sung tỏ ra rất nghiêm túc

Nhưng cũng có chú ngáp quên cả che miệng
Thậm chí chú tiểu tập sự Dam Jung
mơ màng ngủ gật ngay sau lễ xuống tóc


Còn hai chú tiểu này có vẻ rất lạ lẫm
với mái đầu không tóc của mình nên liên tục đưa tay... rờ

{Báo Giác Ngộ}


-----
--------
TITLE: LƯỢC SỬ PHÁP MÔN NIỆM PHẬT
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 04/13/2010 04:26 am
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Ánh sáng Phật Pháp
TAG:Khác,Sở thích
-----
BODY:



LƯỢC SỬ PHÁP MÔN NIỆM PHẬT

                   Thời đức Phật còn tại thế, khi ngài ở
núi Kỳ Xà Quật, thành Vương Xá . Vua nước đó là Tần Bà Sa La ( Bimbasara
), cùng hoàng hậu là Vi Đề Hy thường đến thăm hỏi, cúng dường Phật và
chư tăng.

Khi ấy thái tử con vua là A Xà Thế làm phản, bắt vua cha
tống giam và mặc cho cha chết đói để cướp ngôi. Hoàng Hậu Vi Đề Hy nhiều
lần đi thăm vua, lén đem thức ăn vào cho vua Tần Bà Sa La. Vì vậy nhà
vua không chết. Thái tử biết chuyện bèn bắt giam mẹ vào cung cấm và sai
giết vua cha để lên ngôi.

Thái hậu Vi Đề Hy Ở trong cung cấm đau khổ
quá, mới thầm khấn Phật xin cứu giúp. Đức Phật trên núi Kỳ Xà Quật, sai
hóa thân đến an ủi thái hậu.

Lúc đó Thái hậu Vi Đề Hy bạch với Phật
rằng “ Con đau khổ quá, xin Phật chỉ cho con thế giới nào không có
những đau khổ để con thác sanh về đó”. Đức Phật liền hiện ra các cõi
Tịnh Độ ở mười phương co thái hậu chọn. Sau đó thái hậu đã chọn nước
Cực Lạc là cõi Tịnh Độ ở phương Tây để xin sinh về. Đức Phật dạy thái
hậu phải niệm Phật A Di Đà và nguyện được vãng sinh về cõi ấy.

Pháp
môn niệm Phật ra đời từ đó.

 *Kỳ kết tập kinh điển thứ nhất, sơ tổ Ca
Diếp và nhị tổ A Nan đã kết tập các kinh điển về Tịnh Độ.

Tổ thứ 12
là ngài Mã Minh đại sĩ, ở cuối luận Đại Thừa Khởi Tín dạy rằng “phương
tiện tối thắng là niệm Phật, cầu sanh Tây Phương, hầu cận đức Phật A Di
Đà để được trụ bậc bất thoái chuyển”.

Tổ thứ 14 là ngài Long Thọ Bồ
Tát chứng Sơ địa vãng sanh Cực Lạc

trong các bộ luận mà ngài soạn như
bộ Tỳ Bà Sa luận đều khen rằng Pháp môn niệm Phật là con đường dễ đi mà
mau đến.


                 Ngoài ra, các tổ sư như ngài Thiện Đạo, ngài Vĩnh Minh
Diên Thọ, Ngẫu Ích đại sư

*Trí Giả đại sư, tổ tông Pháp Hoa,
*Thanh
Lương đại sư, tổ tông Hoa Nghiêm

đều tuyên dương, hoằng hóa pháp
môn Tịnh Độ.

Không kể đến các bậc đại Bồ-Tát như Văn Thù, Phổ Hiền,
Quán Âm, Thế Chí v v… đều dạy niệm Phật cầu vãng sanh Tịnh Độ.


                 
Một pháp môn xuất xứ từ miệng Phật dạy bảo , được chư Phật mười phương
tán thán, các đại Bồ-Tát , các đại tổ sư cực lực tuyên dương mà một số
người lại bảo rằng không phải Phật pháp, ra sức đả phá thì đúng là bọn
ngoại đạo thâm nhập vào đạo Phật để hòng phá hoại chánh pháp.(DDPP)  

-----



Chạnh lòng

Ngoảnh mặt
 Nghe lòng đau muối xát
Giọt lệ  lăn tròn
 mặn chát bờ môi
Người ơi

sao nỡ quên  tôi
Chợt nghe cay đắng
khúc nôi chẳng tường
Dẫu rằng 

  Dạ chẳng vấn vương
Nhưng sao bổng thấy
thương thương 
Cho  mình 

                                               MT

********************************************

Thuơng vay

Thuơng vay  khiến bạn hỏi thăm

Chỉ là cảm hứng mộng lầm nào vương
MT  tỏ ngộ tình trường
Dây oan bể ái trăm đường đắng cay 
Đoạn trần hướng vọng tương lai 
Tây phướng đất Phật nay mai quyết về!

                                             MT

TỰ TẠI
Chiều ngiêng bóng đổ trước hiên nhà
Cơn gió vô tình khẽ rít qua
Sắc lạnh trời đông lùa tim buốt
An nhiên thiền định phút nở hoa ./.



TAI NẠN
Vi vu cỡi xế đi trên  đường 

Bánh trước bon bon trượt xuống muơng


Người ngựa kéo lê nằm chỏng gọng


Chiếc xe bể nát thiệt không lường


Ba hồn hoảng loạn bay đâu mất


Chín vía định thần nhìn thấy thương


Bụi chổi*chắn ngang không mất mạng


Nếu va cột điện ắt tan xuơng .


(cuối năm MT bị tai nạn  xe cộ , may là ko sao ...hiiiiiii)

          **************
Thờ chồng gia trưởng (họa với Phan trần )

Đụng nia đá
thúng giận đùng đùng

Con trẻ hoảng hồn vợ phát run
Tiền phát gạo
đong ông tính kỷ

Nhứt hô bá ứng bà rầu khùng
Phấn son lộng lẫy
chồng ghen ngược

Nhan sắc héo hon dạ rối ùn
Nam nữ bình quyền thời hiện đại
Học đòi gia trưởng nếp nhà tung

   LỜI TÂM SỰ
(họa với Thế Minh )

Trải lời tâm sự viết đôi dòng

Tuổi trẻ một thời dệt ước mong

Thức tỉnh đời mê về Phật tánh

Tỏ bày ý nguyện hướng thinh không

Xả thân bền trí làm nên đạo

Rơi lệ chan cơm quyết gắng lòng

Nghiệp xấu kiếp xưa ai biết trước

Đáo lai bệnh nặng mộng nào thông !


NUỐI TIẾC
(họa với Nhathuyh)


Người vui duyên mới phụ tình tôi

Uất nghẹn đau thương đã lặng rồi

Ngẩn mặt dấu buồn lòng tiếc nuối

Vực mình đứng vững dạ bùi ngùi

Đời phai tuổi ngọc trăng tàn bóng

Tóc nhuốm hồ tiêu mộng vỡ đôi

Bừng tỉnh vô thường đâu đã muộn  

Bao năm uổng phí để ngày trôi .


    PHÚC PHẦN!
(họa với shek)

Thăm thẳm trời xanh chim én bay

Tung mây vổ cánh lướt theo bầy

Trăm năm đầu bạc tình duyên thắm

Phu phụ răng long nghĩa nợ vay

Phúc mõng neo đơn thân lẻ bóng

Đức dầy ấm cật đêm canh chầy

Mộng đời chợt ngộ lòng thanh tịnh

Thiền định tròn tâm trí chẳng hai


  KIẾP LÀM NGƯỜI !



Suốt kiếp làm người chỉ có sầu

Chiều tàn bóng xế sẻ về đâu

Say  men tình ái phiền tâm não

Đắm bã vinh hoa hoạ thân đầu

Trách kỷ rèn lòng trau giồi trước

Nhìn nhân sửa tánh học hỏi sau

Đời tuy mộng ảo nhưng nên sống

Đúng nghĩa duyên sinh đựom nét mầu


  LỖI HẸN 
Một chiều tím ngắt cả bờ sông
Lỗi hẹn cùng anh em lấy chồng
Ngậm đắng nuốt cay nàng thủ phận
Thuong vay khóc mướn dạ cam lòng
Trọn niềm hiếu để đành đen bạc
Lỡ ước giao bôi giữ nhớ mong
Đôi chữ sắc son xin gởi lại
Hẹn tình duyên mới mộng còn trông

         DỪNG CHÂN...

Ôm nỗi lòng riêng khách lãng du

Lang thang góc bễ thoáng mây mù

Dừng chân phố núi ngày tan hạ

Ngắm cảnh ven rừng buổi chớm thu

Hoa dại lung linh vương sắc thắm

Chiều tàn hờ hững khoảng trời lu

Chạnh nghe tim buốt đời viễn xứ

Vọng nhớ cố hương tiếng mẹ ru


                                          


Cảm hứng khi viếng Phước Hòa Tự(Sóc Trăng)
Uy nghiêm Thiền Tự  ấp Châu Thành
Ni viện Phước Hòa vang tiếng thanh
Tượng Phật thếp vàng ngôi bửu điện
Chữ  son  bia đá bút phương danh
Thập Phương khởi dạ quy đường thiện
Bá tánh tùy tâm tạo phúc lành
Từ phụ cha lành gieo diệu pháp
Hoằng truyền dấu ấn mãi còn xanh .
                                 MT
Hóa giải lòng oán hận sâu nặng


PHƯƠNG PHÁP NIỆM 10 DANH HIỆU A DI ĐÀ PHẬT

-----
--------
Phan Trần    (xướng )
 LÀM SAO CHO “MASH”! 

Oi bức buổi chiều muốn tắm bơi

Sao mà lắm chuyện mệt trong đời

Ra ao lủm chủm e cua kẹp

Đến bãi ì đùng sợ cá xơi

Đồi trọc trông lên  mây mỏng đám

Non cao nhìn xuống nắng đầy trời

Về nhà xối nước pha thêm muối

Quạt máy gió to giống
biển khơi…..

*********

Minh Tâm    (họa )
             Nước sông ô nhiễm

                  
Nóng quá ra sông muốn
tập bơi


Kênh  đen í ẹ thấy tiêu đời



Lềnh bềnh rác nổi mùi ghê khiếp



Lủm bủm phân trôi cá trực xơi



Ô nhiễm môi trường nhà  lấn
rạch



Duy trì sinh thái Sếp kêu
trời



Một mai nước sạch
không còn nữa



Chuyện  khổ muôn đời sẻ
mãi khơi



                        ************



 
       ****************
Nhân xướng họa với PT bài thơ "Quá Nóng" ,PT còm trả lời
với tấm ảnh cầu cá tra thường được dân quê ĐBSCL sử dụng ,
tôi chợt nhớ một  kỷ niệm vui ,ko bao giờ tôi
quên đưọc , mà bây giờ có nhắc lại tôi cũng còn rùng mình mà tức cười .
                          

                                        Cha mẹ tôi rời quê hương
miền Bắc vào Nam lập nghiệp trước  năm 1942 , anh chị em tôi đươc sanh
ra và lớn lên taị đất sài gòn , đã quen nếp sống thị thành , ăn trắng
mặc trơn , tôi chưa bao giờ có khái niệm về một vùng quê nào , chưa có
một cảm giác êm đềm nào gọi là vương chút  hương  đồng cỏ nội , sống
trong gia đình lao động với sự dạy dỗ của cha mẹ , tôi chỉ biết một buổi
cắp sách đến trường ,   buổi còn lại là lo việc bếp núc trong gia đình ,
Mẹ tôi vì đông con nên lao lực ngã bệnh nặng , cha tôi chạy thầy thuốc nhưng ko
thuyên giãm , ai bày cách nào ông cũng nghe ,nghe đâu có thầy hay ông
cũng tìm đến , có lẽ nhân duyên hướng về đạo pháp của gia đình chúng tôi nên được
người quen  hướng dẫn đến phòng thuốc nam từ thiện gần nhà  chẳng bao xa hốt thuốc cho mẹ tôi  , nơi đây là một ngôi nhà cải gia vi tự , chủ nhân
am nhỏ nầy mọi người thường gọi là cô Bảy ,trong quá trình điều trị ,
ngày thì sắc thuốc uống tối tới thời thọ trì cô hướng dẫn chúng tôi  lạy
Phật tụng kinh cầu nguyện cho mẹ tôi ,  chưa hốt đầy một tháng thuốc mà
mẹ tôi đã khỏe ra  , cũng từ đây gia đình chúng tôi và  gia đình cô 
thân thiết hơn , và  chúng tôi thường hay lui tới viếng thăm ông bà (cha
mẹ cô ở Ô Môn CầnThơ).
                                 Mẹ tôi mạnh , thì tôi cũng hiểu được chút ít về giáo lý Phật Pháp , tôi phát nguyện trường chay , khổ nỗi càng ăn chay tôi càng phát tướng , chưa đầy đôi mươi mà tôi đã nặng gần 70k

..hiiiiiiiiiii.... ( cho tới bây giờ chỉ số leo lên bàn cân của tôi cũng ko thay đổi ,hổng ai giống tui rùi ) .
                          Một lần  theo cô về quê, suốt một tháng dung dăng , dung dẻ , tận hưởng ko khí trong lành  của miền quê êm ả, lội ruộng , tắm sông  , thật chẳng có gì đáng phàn nàn , tôi chỉ ngại nhât là mỗi lần chột bụng  tìm cái nhà vệ sinh như thành phố thì làm  gì có , nhà nào có nuôi cá tra là làm  nhà cầu lộ thiên ở giửa ao ,bốn bề vừng vách đủ che khi ngồi, trông có sạch sẻ thật ( vì cá thanh toán hết chất thải của người nào ghé nhà VS đó rồi  )nhưng tôi vẫn nhớm gớm làm sao ấy ,hãi nhất là khi bước lên chân cầu nó cứ lắt lư ,lối xóm láng giềng hay ai lở bước mà có chột bụng thì ghé vào , nhất cử lưởng tiện , nhà nuôi cá khỏi tốn tiền thức ăn cho cá mà bán cá cũng có lời .Vườn sau nhà Cô Bảy cũng có lập một ao . Tới ngày tôi cũng hồi hương trở lại thành phố ,phải đón xe 3 giờ khuya  nên tối đó mọi người đều ngủ sớm , chẵng biết buổi chiều tôi ăn gì mà 2h  sáng tôi chột bụng , thức dậy lò dò đi về phía  cầu cá tra , ( lúc đó miền quê chưa có điện )chỉ theo ánh trăng mà đi, ko biết có phải tôi  mắc cái bệnh quáng gà hay sao đó ?ko khi nào đi vững được trong bóng tối mập mờ cho tới tận bây giờ , vào được bên trong là tôi mưng húm , chưa kịp ngồi thì tối nghe " răc, rắc " liên tục , chưa kịp hoàn hồn thì "ùm"  thân " bồ tượng " của tôi nó rơi tòm xuống ao ,nguyên cái nhà cầu chụp trói gọn vào mình tôi rơi theo ,
nước sâu chỉ ngập tới cổ , chui ra được cái thùng " cầu tiêu"tôi chạy một mạch ra bờ sông , ngâm mình tắm cho sạch  (hổng thấy đường , nên chẵng biết có dính phân ko ?)
cả nhà thức dậy ko thấy tôi đi tìm tở mở ,ra sông tìm thấy  tôi còn lặn hụp , ba của cô Bảy (tôi gọi là ông ngoại ) ông nói ,:"mầy có điên ko , nửa đêm ra sông tắm : tôi im thích chẵng dám nói gì , cũng ko dám nói cái cầu sập ...hiiiiiiii..., suốt chặn đường ngồi đò đến bến xe CT mà tôi cứ gớm phun nước bọt phèo phèo ...  mặt  thì xanh như tàu lá vì ớn ....





  CẦU
Ở NÔNG THÔN MIỀN NAM
                                              


vùng nông
thôn miền Nam, bạn dễ dàng gặp hình ảnh cái cầu cá (hình bên). Trong
ngôn từ,
tiếng Việt và tiếng Ăng-lê, có nơi gọi là cầu cá (fish-pond
toilet
), có nơi gọi là cầu tõm, cầu lửng, cầu treo (overhung
toilet
), có nơi gọi là nhà vệ sinh, cầu tiêu, nhà xí, WC, toilet
trên sông/kênh (river/canal
toilet
). Tên gọi cầu cá phổ biến hơn hết ...

Đó là một
cái cầu tiêu kiểu tạm bợ gồm một khung che gác trên bốn cây cọc cắm
lơ lửng trên ao cá
hoặc sông rạch và nối với đất liền bằng một cái cầu nhỏ. Vật liệu làm
cầu thì rất đa dạng, kiểu "có gì xài nấy". Cầu và
cọc đỡ có thể là một khúc cây gòn sống, các nhánh cây tre tầm vông,
hoặc các thanh gỗ hoặc sang hơn là mấy thanh cọc bằng bê tông cốt
thép. Còn "nhà cầu" thì thực chất là cái vành che cao vừa đủ, chừng
bằng hoặc nhích hơn đầu gối người lớn một chút. "Nhà cầu" có thể là
cái thùng phi cắt ngang khoảng 1/3 chiều cao, hoặc bốn tấm ván gỗ
hoặc mấy tấm tôn kẽm ghép lại, nghèo hơn thì che chắn bằng lá dừa
nước hoặc bất kỳ vất liệu phế thải nào lượm lặt được. Nhà nào sang
một chút thì làm thêm mái che phía trên để  che nắng tránh mưa.
Cầu cá trông xa xa giống như một nhà sàn nhỏ hoặc một nhà thủy tạ
cỏn con, không có sàn đáy...



 Dễ dàng và đơn giản, người đi cầu cứ
việc bước qua cầu dẫn, ngồi
vào nhà cầu và cứ tự nhiên ngồi cầu lơ lửng trên không
trung và vô tư xả xuống cầu các chất thải trong người xuống
"thể
giới dưới chân mình". Phía dưới ao, người dân thường nuôi cá vồ, cá
tra, cá trê phi,... để chúng "tận dụng" chất thải người và qua một
quá trình biến đổi sinh học - hoá học phức tạp (mà còn lâu các nhà
khoa học làm được) thành một dạng chất
đạm, chất béo mới trong cơ thể sống của chúng. Người đi cầu có thể
ngồi ngắm
mây trời thoáng đãng, hít cái không khi thôn dã, đọc nhật báo hoặc
ngó xuống đàn cá tranh nhau các thứ "rơi rớt" của mình. Xả xong "bầu
tâm sự", người ta chỉ việc nhẹ nhàng đi ra mà không phải bận tâm
dội cầu
cho sạch gì cả. Bạn nên mặc quần rộng và nhẹ khi đi cầu
cá ...

Có lẽ không sao biết được ai là người
đầu tiên phát minh ra kiểu nhà
cầu này. Thật ra, cầu cá là một bước tiếp nối các kiểu "cầu tõm"
trên sông và trên thuyền ghe. Dân Việt mình trong quá trình Nam tiến,

cứ đi dọc theo chiều dài đất nước, dừng chân lại ở những nơi có
nguồn nước, bờ biển, dòng suối, cửa sông,... Phương tiện đi xuống
miền Nam chủ yếu là ghe xuồng, sống trên ghe, ăn uống, sinh hoạt
trên ghe và cũng thải xuống nước từ chiếc ghe xuồng của mình. Khi
lên bờ làm nhà định cư, dân mình vẫn còn mang theo tập quán đó... mà
làm nên cái cầu cá. Chữ "cầu" dùng lập đi lập lại... Một số nhà văn,
nhà báo còn coi đi cầu cá như một đặc thù văn hóa sông nước Nam
bộ .
..

Miền Nam Việt Nam với hệ thống sông rạch
chằng chịt như một mạng
nhện. Cây cầu là "cơ sở hạ tầng" đầu tiên để kết nối các bờ kênh, bến

nước, cù lao. Tên gọi "cầu khỉ" rất hay và gợi hình. Mấy
ông Tây du lịch tỏ ra thích thú với cái tên Monkey bridge này.

Cây cầu chỉ là các
thanh tre, nhánh cây đơn sơ gát ngang qua hai bờ, các thanh cầu tựa
trên các cọc chống chông chênh. Người đi qua cầu không khéo lọt
xuống nước dễ dàng. Có nơi kỹ lưỡng người ta thêm một tay vịn, còn
không thì cứ như đi xiếc thăng bằng trên một thanh tre nhỏ hơn nhiều
so với bề ngang của bàn chân. Ai càng sợ, đi càng chậm thì càng dễ
bị rớt xuống nước. Đi qua cầu phải đi nhanh, chấp chới một chút rồi
phóng ào qua, đi cầu như "khỉ" chuyền cành là vậy. Nếu cẩn
thận thì nên đi sao cho các bàn chân nằm ngang, thay vì dọc, gần gần
vuông góc với thanh cây, các mũi chân hướng ra hai bên bên ngoài,
bàn chân này chéo góc với bàn chân kia,... Cầu tre lắt
lẻo, gập ghềnh khó đi
...
Hỏi, sao bà con thích xài cầu cá quá
vậy? Ai nấy đều cười, giải
thích gọn lại như thế này, thứ nhất là phần đông nông dân đều nghèo,
nhà ở không đủ chắc chắn, con cái không đủ tiền học thì lấy đâu có đủ
tiền để mua vật liệu làm
một nhà cầu hợp vệ sinh, thứ hai là họ ưa sự tự do thoáng
mát, ít ai chịu nhốt mình trong bốn bức vách chật hẹp hôi hám và
ruồi bọ, thứ ba là coi việc nuôi cá để "xử lý chất thải người" như
là một nguồn thu nhập phụ mà ít đầu tư vốn, thứ tư là loại cầu này
không cần phải dội nước nhiêu khê, và cuối cùng một số người xem chỗ
đi cầu là nơi "gặp gỡ, giao lưu" nói chuyện với người cùng xóm hoặc
là nơi thư giãn, xem cá tranh ăn,...

 Khá nhiều chuyện buồn cười quay quanh
cái cầu cá. Xuống nông thôn
công tác,
chiều chiều rảnh chuyện, khề khà lai rai, một cái ly rượu xoay
tua
với mấy bác và mấy anh nông dân, bắt chuyện cầu cá, ai cũng
xem
đó là bình thường, tự nhiên. Có ông có hứng chí tuyên bố, ở đời sướng
nhất
ăn cơm Tàu, ở nhà Tây, lấy vợ Nhật, nay cần bổ sung thêm,
lãnh lương Mỹ và ... ỉa hầm cá "dồ" Việt Nam. Chuyện khác, có
một đoàn ca sĩ xuống một vùng nông thôn nọ diễn, trong đoàn có một
cô ca sĩ "sao" đang lên, cô này bữa trước ăn uống sao đó, bụng dạ
không ổn, bí chỗ mới chạy đến một cầu cá vồ bên đường. Trẻ con, đàn
bà hay biết, kéo đến bu coi "ngôi sao ngồi ỉa" đông nghẹt. Cô
này hoảng hốt, muốn đứng
dậy nhưng kẹt nỗi cô đang vận chiếc quần Jean chật cứng, đứng lên thì

... khó kín. Ngặt quá, cô phải móc điện thoại di động gọi mấy người
trong đoàn đến tiếp cứu, nhờ người đem tấm khăn lớn che kín cho cô
này đứng dậy... kéo quần. Một chuyện nữa, mấy thầy cô giáo trẻ xuống
nông thôn dạy học, sáng sớm phải giải quyết vấn đề vệ sinh. Dù không
hẹn nhau nhưng cả cô lẫn thầy đều gặp nhau một chỗ ngoài cầu
cá. Mấy thầy, mấy cô sượng sùng ngồi quay mặt ra đường, học trò đi
ngang qua, em nào
cũng vòng tay cúi đầu: "Chào thầy ạ!", "Chào cô
!", còn mấy phụ huynh đi
qua thì tự nhiên: "Ông thầy khoẻ chớ?", "Cô giáo
dậy sớm dữ ha?
" làm thật sự mấy cô thì đỏ mặt, mấy thầy
lúng túng. Nhưng sau đó quen dần, cái e thẹn, mắc cỡ cũng bớt đi vì
ai
trong làng cũng thấy bình thường... Đất nước mở cửa, nông thôn có ít
nhiều đổi thay, điện - đường - trường - trạm được xây lắp, một

số nhà nông dân khá hơn nhưng cái cầu cá
vẫn là cái cầu cá. Trẻ con Việt kiều, các ông Tây bà đầm lạ lắm với
thứ cá dưới cầu. Họ không quen kiểu ngồi xổm như dân quê. Có ông Tây
đi thử, vừa ngồi kiểu lom khom, vừa cười khùng khục, rồi mở máy chụp
hình chụp lia lịa mấy con Catfish của Việt Nam. Chẳng may cầu
đột ngột gãy, có lẽ chịu không nổi cái thân hình sêm sêm 180
pounds,
ông
này té sụp xuống ao cá, la khóc ầm ĩ: "Help..., Help me!!!".
Mấy đám con nít, thanh niên theo coi, vội vàng kéo ổng lóp ngóp lội
vô bờ,
cả quần áo, giấy tờ, máy ảnh,... đều ướt bẩn và hôi hám. Ông Tây này
miệng cứ só rì, só rì liên tục rồi thanh kiu mấy đứa
nhỏ giúp ổng lên bờ, dẫn đến lu nước bên hông nhà dội rửa áo quần
chân tay. Dù hơi xót bụng vì lu nước mưa dành cho ăn uống mà ông Tây
không biết cứ tự nhiên xối rửa, các bà già quê Nam bộ vẫn dễ dãi,
còn chép miệng: "Tội nghiệp ... cái thằng Tây, ở bển đang sướng,
qua đây đi cầu cá làm chi cho khổ vậy?
". Đám sồn sồn mấy bà
vừa kể chuyện, vừa vạch áo cho con bú tí, vừa ôm bụng cười, có biết
ổng hét lên cái gì đâu?, "Té
xuống hầm Cá dồ mà cứ la Heo Heo hoài !!!"
...
Lê Anh Tuấn
Bộ môn Kỹ thuật Môi trường và Tài nguyên nước
Khoa Công nghệ, trường Đại học Cần Thơ

-----
--------
TITLE: Hạnh Phúc tầm tay !
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 03/21/2010 05:33 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:nghệ thuật sống
TAG:Đời sống,Khác
-----
BODY:
Người càng cao tuổi càng hiểu được “hạnh phúc” rất đáng trân
trọng, và cũng hiểu rõ mỗi con người không luôn có đủ hạnh phúc, hơn một
nữa là tương quan trực tiếp với cá tánh của bạn, về vấn đề bạn có tài
sản nhiều hay ít không đóng vài trò quan trọng lắm. Lại có người nói
“hạnh phúc có thể gặp chứ không thể tìm” cách nói này cảm thấy rất nhảm
nhí phải không?




Hạnh phúc thật không phải tự
nhiên gặp cũng không phải tìm cầu, nó là một hạt giống của ước mơ trong
trái tim ta, phải dùng tất cả nhiệt tình của đời mình vun xới thì nó mới
nẫy mầm. Thiếu đi sự nhiệt tình của con người, thì gặp không được và
cầu cũng không được hạnh phúc. Hạnh phúc, nếu tìm cầu nó thì cách xa
muôn vạn dặm, ngược lại nó trở thành ngọn đuốc sắp tàn trong trái tim
của chính bạn.
 Lúc còn nhỏ sống trong gia đình thiếu
thốn về kinh tế, nhìn thấy ba mẹ vì lo kiếm tiền mà chay xuôi chạy ngược
,tôi cứ nghĩ rằng :gia đình bần tiện như vậy thì trăm năm cũng không có
được hạnh phúc, và luôn có cách nghĩ sai lầm rằng chỉ cần có đủ tiền
thì gia đình sẽ hạnh phúc. Mà một người hay một gia đình phải tích lũy
bao nhiêu tiền ;có bao nhiêu tài sản thì mới gọi là đủ?
 Sau mấy năm thành lập công ty, thực
hiện được vài ước mơ nho nhỏ, dành dụm được một số tài sản , thì mẹ tôi
bi tai biến từ đó mất đi khả năng đi lại. Đối với hạnh phúc gia đình mà
nói, đây là cơn sock lớn. Thế là toàn gia đình tôi đồng tâm hiệp lực phụ
giúp đưa mẹ vượt qua tai nạn này. Ba tôi đóng vai hộ lý, hai chị tôi đã
lập gia đình cũng thường về phụ giúp mẹ trong vai trò tạo hình và dinh
dưỡng, còn tôi thì kiêm cả tài xế và những phục dịch lặt vặt. Hạnh phúc
không những vì thế bay xa mà ngược lại mối quan hệ của cả gia đình tôi
trở nên thêm thân thiết.
 Tiền tài không phải hoàn toàn không có
tác dụng, chúng ta phải chú ý đến chi tiêu căn bản của cuộc sống. Nhưng
quá nhiều tiền tài không có nhiều công dụng, nó không đổi được sức khỏe ,
cũng mua không được sự an vui của tâm hồn. Như vậy, nhiều người sống
trên đời này, một số người giàu có tài sản dư giã nhưng chưa chắc có
được hạnh phúc như những người kinh tế bình thường. Qua kinh nghiệm của
nhiều năm du lịch đó đây, tôi chứng kiến và cảm nhận được hạnh phúc của
sự thanh bần: trẻ em nông thôn Thái Lan cởi trên lưng chú voi lớn chơi
bóng. Người dân Tân cương Trung quốc tự trồng nho và làm thành thứ rượu
thơm ngon nhất thế giới để thưởng thức. Phụ nữ ở một nước đông âu tranh
nhau mua vài món trang sức giá vài chục ngàn nhưng ngược lại họ rất vui
như mua được những hạt kim cương bạc tỷ.
 Từ những biểu hiện trân quý đơn thuần
của họ, như lại ấn chứng từng loại từng loại khả năng tính của hạnh
phúc. Ngoài duy trì điều kiện sinh hoạt cơ bản, còn cần phải biết đủ mà
có lòng biết ơn, là ánh mắt tế nhị mà nhạy bén, là thiện cảm thanh lịch
mà tự nhiên, là thành khẩn gẩn gủi mà tự tin.
Một vài điều như vậy đủ để sáng tạo nên
hạnh phúc, là điều kiện để giữ liên hệ với niềm vui, nó không liên quan
gì đến tiền tài nhưng đối với một số người chỉ biết tiền của mà nói thì
càng khó đạt được gấp mấy lần so với tiền.
Hạnh phúc là cảm giác nội tại tự phát
trong chính mình, không phải hướng ra ngoài mà tìm; cũng không phải đợi
chờ người khác cho mình. Hạnh phúc từ sự bố thí của người khác cũng
giống như ảo tưởng phồn hoa của hư vô, chỉ là những giả tưởng tạm thời.
Rất nhiều người nghĩ rằng:hạnh phúc là từ người yêu mình mang đến. Kỳ
thật, đó là cách nghĩ nguy hiễm. Nếu như bạn tự mình không nắm vững và
điều khiễn hạnh phúc, thì hạnh phúc cũng không tồn tại, hạnh phúc mà đặt
vào tay người khác, thì quy trách nhiệm quá lớn cho họ, và như thế cũng
không công bằng! lại nữa, ai nở nhẫn tâm làm cho người yêu thương chúng
ta gánh vác trách nhiệm quá lớn như vậy.
  Chúng ta không cách nào hướng đến
người khác cầu xin hạnh phúc, nhưng ngược lại rộng lượng cống hiến hạnh
phúc cho người khác. Càng kỳ diệu hơn , phần cống hiến này hoàn toàn
không tổn hoại hạnh phúc vốn có của chúng ta, mà ngược lại do vì bạn
hiến tặng càng nhiều hạnh phúc cho người, thì ngay lúc bạn bỏ ra đó
chính là lúc bạn thu được càng nhiều hạnh phúc.
Hạnh phúc là một dòng suối không bao giờ
cạn trong tận trái tim của mỗi người, tuông ra càng nhiều thì càng
nhanh và không ngừng tuông chảy. Càng tuông chảy thì càng thêm sức sống;
càng cho càng trở nên vui. Đó là năng lực bất diệt của sanh mệnh, nó
hình thành một loại từ trường. năng lượng phóng ra càng lớn thì hình
thành phạm vi từ trường càng rộng. Thế gian chỉ có thể vĩnh hằng, nếu
bạn đêm năng lực của mình đi giúp đở những người yếu đuối, nâng cao lên
năng lượng sanh mệnh của chính mình.
Hoàn toàn ở bạn, bạn cứ thử đi nhé, chúc
bạn luôn thành công!
                                                                                          theo
xinlingxiaopin


                                                                         (   Đạo Phật ngày nay )

-----
--------
TITLE: Chuyện về ngài Ngộ Đạt Quốc Sư

Thuở
xưa
về triều vua Đường Ý Tôn có một vị quốc sư hiệu
là Ngộ Đạt, tên là Tri Huyền. Lúc chưa hiển đạt, ngài
thường gặp gỡ một nhà sư ở đất Kinh Sư trong một ngôi
chùa nọ. Nhà sư ấy mắc bệnh Ca ma la (bệnh cùi) ai cũng
gớm, chỉ có ngài Tri Huyền là thường gần gũi hỏi han,
không hề nhàm chán. Nhân khi chia tay, nhà sư vì quá cảm khích
phong thái cưa ngài Tri Huyền mới dặn rằng:


- Sau
này ông có nạn chi nên qua núi Cửu Lũng tại Bành Châu đất
Tây Thục tìm tôi và nhớ trên núi ấy có hai cây tùng làm
dấu chỗ tôi trú ngụ.


Sau
đó ngài Ngộ Đạt quốc sư đến ở chùa An Quốc thì đạo
đức của ngài càng vang khắp. Vua Ý Tôn thân hành đến pháp
tịch nghe ngài giảng đạo. Nhân đó vua mới ân từ rất hậu
cho ngài cái pháp tọa bằng gỗ trầm hương và từ đó trên
đầu gối của ngài bỗng nhiên mọc mụn ghẻ tựa như mặt
người, đau nhức khôn xiết! Ngài cho mời tất cả các bậc
danh y, nhưng không ai chữa được. Nhân ngài nhớ lời dặn
trước bèn đi vào núi mà tìm.


Trên
đường đi, trời đã mờ tối, trong khoảng âm u mây bay khói
tỏa mịt mù, ngài nhìn xem bốn phía, bỗng thấy dạng hai
cây tùng ngài mới tin rằng lời ước hẹn xưa không sai. Ngài
liền đến ngay chỗ đó, quả nhiên thấy lầu vàng điện
ngọc lộng lẫy nguy nga, ánh quang minh chói rọi khắp nơi.
Trước cửa nhà sư đang đứng chờ đón ngài một cách thân
mật.


Nhân
ở lại đêm, ngài Ngộ Đạt mới tỏ hết tâm đau khổ của
mình. Nhà sư ấy nói:


- Không
hề gì đâu, dưới núi này có một cái suối, sáng ngày rửa
mụn ghẻ ấy khỏi ngay.


Mờ
sáng hôm sau một chú tiểu đồng dẫn ngài ra ngoài suối.
Ngài vừa bụm nước lên rửa thì bụm ghẻ kêu lên:


- Đừng
rửa vội. Ông học nhiều biết rộng đã khảo cứu các sách
cổ kim mà có từng đọc đến chuyện Viên Áng, Tiều Thố
chép trong bộ Tây Hán chưa?


- Tôi
có đọc.


- Ông
đã đọc rồi lẽ nào lại không biết chuyện Viên Áng giết
Tiều Thố vậy. Thố bị chém ở chợ phía đông oan ức biết
dường nào. Đời đời tôi tìm cách báo thù ông, song đã
mười kiếp ông làm bực cao tăng, giới luật tinh nghiêm, nên
tôi chưa tiện bề báo oán được. Nay vì ông được nhà vua
quá yêu chuộng nên khởi tâm danh lợi làm tổn giới đức,
tôi mới báo thù được ông. Nay nhờ ngài Ca Nặc Ca tôn giả
lấy nước pháp Tam muội rửa oán cho tôi rồi, từ đây trở
đi tôi không còn báo oán ông nữa.


Ngài
Ngộ Đạt nghe qua hoảng sợ liền vội vàng bụm nước dội
rửa mụn ghẻ làm nhức nhối tận xương tủy, chết giấc
hồi lâu mới tỉnh. Khi tỉnh lại thì không thấy mụn ghẻ
ấy nữa. Nhân đó ngài mới biết thánh hiền ẩn tích kẻ
phàm tình không thể lường được. Ngài muốn trở lên lạy
tạ vị sư, nhưng ngó ngoảnh lại thì ngôi bảo điện kia
đã biến mất tự bao giờ. Vì thế ngài bèn lập một cái
thảo am ngay chỗ ấy và sau trở thành một ngôi chùa. Đến
năm Chí Đạo triều nhà Tống mới sắc hiệu là “Chí Đức
Thiền Tự”. Có một vị cao tăng làm bài ký sự ghi chép
việc này rõ ràng.

( Trích   kinh Từ Bi Thủy Sám )
-----
--------
TITLE: LAN MAN !
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 03/16/2010 02:01 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:
TAG:
-----
BODY:
                   Làm người ai không mơ mình có một cuộc sống an lành hạnh phúc dưới mái ấm gia đình với những người thân yêu - ai không mơ mình có một sự nghiệp  vinh hoa , để được người đời kính trọng hầu làm nỡ mặt nỡ mày cho dòng họ ,- Ai ko mơ an nhàn hưởng thụ cuộc sống phù hoa , mơ nhà cao cửa rộng , ăn trên ngồi trước nhưng cuộc đời của mỗi cá nhân không ai giống ai , mỗi người, mỗi danh , mỗi phận , nói chung như lời Phật dạy : muôn  sư trong đời , từ công danh , sự nghiệp , nghèo hèn hay phú quý , hạnh phúc hay khổ đau , tật nguyền hay lành mạnh  đều bị chi phối từ nhân quả mà ra , hiểu đơn thuần như người đời thường nói :" làm lành hưởng lành , làm ác thì chịu quả báo xấu " cho nên mỗi hoàn cảnh cuộc đời của mỗi cá nhân đều có sai biệt , có người sanh ra đã phải chịu bao điều bất hạnh , khốn khó , bần hàn mà ko người vui lòng giúp đỡ phải tự nổ lực vượt lên chính mình để đấu tranh cho cuộc sống sinh tồn .Có người sanh ra trong cảnh phú quý sang giàu , thong dong an hưởng không phải lao  tâm nhọc trí , và mọi điều may mắn luôn mĩm cười với họ , thế nhưng khi có được cuộc sống hơn người thì ít ai chịu quay đầu nhìn lại cái thuở hàn ví , khốn khó hay vẫn mãi  ấp ủ bao nhiêu hoài bảo , vẫn nuôi nhiều khát vọng nên ko bao giờ thấy mình có đủ ,có một muốn mười ...và hơn thế nữa  .......
                               Có lẽ tôi hẳn là người có phúc phần sẳn dành trong nhiều đời kiếp , tuy ko được toàn diện hẳn hoi về mọi khía cạnh trong cuộc sống như nhiều người   ,nhìn lên mình chẳng bằng ai  , khi nhìn xuống vẫn hạnh phúc hơn những người chưa được bằng mình ,nhưng mấy ai được hưõng cuộc sống êm ả trọn vẹn , nếu ko trắc trở từ chuyện gia đình , bản thân cho đến ngoài xã hội  đó là qui luật của vô thường , có rồi hoàn ko , ko rồi có mà tôi cũng ko tránh khỏi nghiệp quả của mình đã tạo từ thuở nào ko biết được  mà phải chịu bệnh tật và nỗi bất hạnh riêng mang  ,tôi hụt hẫng , chán nãn mất niềm tin vào chính mình  và mọi người ,tôi xa lánh tất cả, tự khép mình vào góc khuất của riêng tôi , tưởng rằng đời sống sẽ lặng lẽ trôi , tưởng rằng tôi ko chống chọi được bệnh tật, an phận tôi chờ ngày an dưỡng , ngày tháng nguôi ngoai , đôi khi tôi lại quên hoàn cảnh hiện tại của mình , đôi khi tôi lại ước vọng ...phải chi ....Mày mò vào mạng ,tôi phát hiện ra  một thế giới ảo ,đa chiều của mọi tầng lớp , cuộc sống náo nhiệt như khơi dậy trong tôi  khi  thấy anh , chị , em , già trẻ , bé , lớn , mỗi người đến với blog ,mỗi tâm  trạng có khác nhau nhưng chung quy đều có chung một niềm vui "tình bạn ảo", mạnh dạn tôi vào viết blog dù chẳng biết viết gì , nơi đây tôi đón nhận  những chân tình của anh chị,
em dù
vài lời thăm hỏi,rồi  từ mạng ảo bước ra đời thật ,tràn ngập niềm vui   êm dịu , tôi nghe lòng mình như ấm lại ,   nhiều khi nghĩ lại cứ ngỡ mình nằm mơ .....thật vậy sao ta ?...
.


     Ko quên  k ỷ niệm 2 chị em mình  Dai sy nhé !


Còn 2 đứa em gái nữa nè , Miror và HXR


SC bạn MT , MT , bố gà , Daisy




MT , Sherk ,HXR , Miror, Bé Tủn(hàng trên ) Daisy, Yến Nhi (hàng dưới )Cơm chay đạm bạc mà thiêt là vui .

        Em đến thăm tôi một buổi chiều
Thảo am sườn núi vắng đìu hiu
Sương giăng tỏa lạnh nhưng lòng ấm
Rộn rả tiếng cười thất  tịch liêu.


Sherk + nhà thơ Nguyễn Hải Thảo

Sherk +Ng Hãi Thảo+ MT (tại Sài gòn )
Biết Hải Thảo ở yahoo 360 , và sau nầy thì HT qua Multiply ., nhưng ko vì thế mà thiếu đi tình bạn hữu, một ngày đẹp trời Sherk  lịch sự và chân tình  đã nhiệt tình cùng MT  đến  viếng tư gia của nhà thơ kiêm nhà báo nầy .

Một chuyến viễn du  Cần Thơ , tôi hội
ngộ với "giấc mơ của gió "anh ko phải nhà thơ nhưng tâm hồn thi sĩ luôn
sống nội tâm với tình yêu của mình
.





Về  Phụng hiệp Cần thơ MT hội ngộ với
cô em nữ đạo diễn Thu Tâm (LT)ở
đoàn văn nghệ Hậu Giang , xinh đẹp
và kín đáo .



Qua Vỉnh Long MT đón  cô em út Tiểu Bình ,đúng với tên của em ,tam thập  tuế mà ngỡ em còn bé chứ ..hiiiiiiiiii chị em gặp nhau ko đầy 1 giờ mà tình cảm thân thương , trìu mến
   Còn một  người anh lớn ở trang mạng ảo nầy tôi hằng kính mến ,quen anh  từ yahoo 360 , tôi lạc lỏng vào plus có anh vui vẻ chân tình , hiểu mình , hiểu người ,xem  tôi như   cô em gái út của anh , nhiệt tình hướng dẫn những gì tôi ko hiểu ,tôi vững niềm tin và mạnh dạn hơn để mà viết ... thế mà chưa một lần tôi gặp mặt ,hẹn một ngày tôi sẽ hội ngô cùng anh
   2 miền Nam Bắc xa xôi , tôi với em như 2 tâm hồn đồng  điệu , hình như cùng một cảm nghĩ , một ý tưởng hay sao đó , mỗi khi chợt nhớ tới em thì y như là em xuất hiện gọi tôi ,tôi mến  em vì sự thông mình , nhanh nhẹn  tánh  biết cảm thông cũng như em ngược lại mến tôi , mong rằng có ngày chị em mình hội ngộ em nhé ! chị tin rằng sẽ ko xa .
                       MT


-----
--------
TITLE: Pháp môn tịnh độ
AUTHOR: TN Nguyên Bửu
DATE: 03/13/2010 01:52 pm
STATUS: publish
ALLOW COMMENTS: 0
CATEGORY:Ánh sáng Phật Pháp
TAG:Khác,Sở thích
-----
BODY:
 
http://www.thondida.com/images/phat/TamThanh5.jpg



Trong 84 vạn pháp môn của Đức Thích Ca Như Lai ,tựu trung lại chỉ là
Thiền tông ,Mật tông và Tịnh Độ tông .

           *Thiền tông là pháp môn “Trực
chỉ nhân tâm , minh tâm kiến tánh , kiến tánh thành Phật “pháp môn nầy
chỉ hợp với thượng căn , chư Bồ Tát , chư vị Tổ sư trong thời chánh pháp
và nữa thời tượng pháp mà thôi .

            *Mật tông thì được truyền qua vùng
Tây Tạng và những quốc gia có địa lý thiên nhiên đặt biệt , pháp môn nầy
người tu dùng đến mật chú để phá trừ phiên não, trị ma oán , tịnh thân
khẩu ý để tu hành

            *Tịnh độ tông lại là pháp môn tối vi diệu! 49 năm
thuyết pháp giảng kinh, Đức Phật Thích Ca quy tụ chúng sanh về với pháp
môn nầy để cứu độ chúng sanh ko phân biệt đẳng cấp .Cảnh giới ứng hợp
với cả chánh pháp , tượng pháp và mạt pháp .Nhất là thời kỳ mạt pháp ,
chư Phật đều khuyên chúng sanh nên một lòng theo Tịnh Độ mà tu đều đạt
kết quả tốt .

              Tịnh Độ tông là gì :là pháp môn niệm Phật để cầu vãng
sanh về Tây Phương cực lạc .Niệm Phật là đi thẳng về cỏi Phật , lấy
thẳng nhân địa Phật để tu thành Phật . Vì là pháp môn rất dễ tu nên ko
ai tin , vì điều nầy đức Phật Thích Ca Mâu Ni chờ đợi căn duyên của
chúng sanh thành thục và hợp thời mới thuyết những bộ kinh A Di Đà , Vô
Lượng thọ , Quán vô Lượng Thọ ..vvv….

Pháp môn niệm Phật vi diệu ko
thể lường nên được gọi là “ bất khả tư nghì “, cho nên các chùa chiền
Phật giáo tại VN , Trung Hoa và các nơi đều dùng pháp môn niệm Phật làm
căn bản tu hành .Dù Thiền tông về hình thức thọ trì có khác nhau nhưng
nội dung ko khác .Nơi nào biết thực hành triệt để thì nơi đó cứu độ rất
nhiều người ,nơi nào áp dụng hời hợt thì khó thấy được kết quả , vì có
nhiều nơi áp dụng sai nên làm cho lòng người hoang mang , mất lòng tin
nơi Phật pháp .

Trong việc tu hành có câu “ tu suốt kiếp , ngộ nhất
thời “: tu hành trọn kiếp mà nhiều người ko thấy gì hết, ko biết mình sẽ
đi về đâu ? nhưng khi đã giác ngộ thỉ trong tích tắc thời gian thì đã
ngộ rồi . Như vậy , ngộ hay ko ,ko hẳn là tu lâu hay mới tu mà tùy thuộc
vào căn cơ và duyên phận . ví dụ như có một người muốn bơi qua một biển
rộng mênh mông mà cứ tự cố sức bơi hoài , bơi mãi nhưng ko làm sao tới
bờ , sức người yếu đuối bơi đến chết chìm mà cũng ráng bơi , trong khi
đó trên một chiếc thuyền có người đưa tay để cứu họ lên mà họ vẫn nghi
ngờ là bị lừa gạt nên nhứt định bơi chứ ko chịu lên thuyền .Bên cạnh có
người thành tâm họ đưa tay cầu cứu , họ được cứu , nhờ chiếc thuyền đó
họ qua bờ bên kia dễ dàng . vậy bạn phải hiểu chiếc thuyền đó ám chỉ là
pháp môn niệm Phật , bờ bên kia là cỏi Tây Phương Cực Lạc vậy .

. Vì
việc tu hành có nhiều đường nhiều nẻo tu chứng hay ko còn do thiện căn
phúc đức và cơ duyên của mình , nếu có đủ thiện căn kết tập nhiều đời
kiếp thì khi duyên đến thì chỉ nghe một câu người ta cũng ngộ đạo nhưng
với pháp môn niệm Phật thành Phật là pháp môn dễ tu và dễ chứng có thể
giải thoát chỉ trong một đời nầy hợp cho mọi căn cơ của chúng sanh .




-----