
Tục truyền bánh chưng có từ đời vua hùng vương thứ 6 bánh chưng song hành cùng lịch sử dân tộc và trở thành truyền thống của dân tộc VN ,ngày tết trên bàn thờ gia tiên ko thể thiếu có cặp bánh chưng vuông vắn mà theo quan niệm nhân gian bánh chưng hình vuông tượng trưng cho đất , thuộc âm là dành cho mẹ , còn bánh dày hình tròn tượng trưng cho trời ,thuộc dương dành cho cha .Bánh chưng bánh dày là món ẩm thực trân trọng cao quí để cúng tổ tiên , thể hiện tấm lòng nhớ ơn sanh thành dưởng dục rất lớn bao la như trời đất của cha mẹ , tình cãm đó thắm đậm vào lòng người khi mỗi độ xuân về , dù kinh tế có eo hẹp cũng ko thể thiếu cặp bánh chưng cho ngaỳ tết .Bánh chưng gợi cho ta nhớ tới tết , tết về là người đều nhớ tới bánh chưng .Vì thế việc gói bánh chưng mổi khi tết đến là một phong tục đẹp trong văn hóa VN
Đêm 30 cùng người thân ngồi quay quần trò chuyện bên bếp lửa nấu bánh mà nghe lòng ấm áp chi lạ mặc dù là đêm cuối năm lạnh giá ,thật ko bao giờ tôi quên được nét thân thương rạng ngời hạnh phúc của những người thân .Bây giờ ko còn như xưa nửa, thời đại công nghệ hóa , bánh chưng theo dịch vụ ,nên cũng được bày bán nhiều ở siêu thị hay những hàng bán lẽ, ít thấy còn thấy khói bếp ngày xuân , dù truyền thống bánh chưng với Tổ tiên vẫn còn nhưng khó cãm nhận được hạnh phúc ấm áp bên nồi bánh tết .
Khi còn nhỏ , tôi chỉ biết phụ mẹ rửa và lau lá dong , tước lạt , thích nhất là tôi hay bày trò xin mẹ ít nếp ít đậu tập gói cái bánh chưng nhỏ xíu , khi nấu xong vớt ra sản phẩm của mình , cùng mấy chị em vừa ăn vừa thổi , vừa xít xoa vì nóng ,nói cười rạng rở , cha mẹ tôi cũng vui lây với chị em chúng tôi , gương mặt mẹ tôi rạng ngời niềm hạnh phúc gia đình .
**************
._" vậy giờ phải châm nữa , 4 giờ tôi mới vớt ." Nói xong tôi lại giở nắp đổ nước vào, nấu bánh nữa đêm ,tôi chỉ nương vào ánh sáng của bếp lò và ánh trăng khuya nên ko thấy nồi đã cạn nước một tiếng " ầm" vang lên , khói bốc nghi ngút , khét lẹt . chảo cháy đỏ gặp nước lạnh nên phựt hơi nóng khủng khiếp hắt mạnh vào mặt làm tôi bật ngược ra sau , hoảng hồn tôi la lên ,2 chân tôi khuỵu xuống , lúc nầy cả chùa cùng ùa ra rọi đèn vớt bánh ra xem .Trời Phật ạ! thãm vô cùng 100 bánh mà cháy gần hết 80 bánh rồi , thế là công cóc , thì ra cô chụm lửa to, đáy chảo nhỏ , miệng rộng nên khi cạn nước ko thể thấy được nước còn bao nhiêu .
Năm đó mồng một PT đến chùa , Thấy bánh có mùi khê (đã gạn bỏ phần cháy )ko ai dám ăn vì sợ ... xui cho một năm .Trong chùa thì cố mà ăn hết sợ bỏ thì ....tội


Mẹ già nấu bánh mừng xuân
Nao nao nhớ tết bâng khuâng mỏi mòn
Phải chi cha mẹ sống còn
Để con báo hiếu cho tròn nghĩa ân .